Doggy nữ sinh đại học Hà Nội tên Ngọc sinh năm 2000

Doggy nữ sinh đại học Hà Nội tên Ngọc sinh năm 2000 chơi em nữ sinh mông to cực ngon, địt em nữ sinh dâm đãng, doggy lút cán cặp mông của em gái xinh đẹp. Tôi đang chơi cùng con gái trong phòng thì nghe tiếng ba bên ngoài cửa vọng vào: “Phong….con ra đây ba có chuyện này muốn nói…” Tôi nghe giọng ba lắp bắp, giật mình tưởng ba lại tái bệnh rồi. Bước ra ngoài lén nhìn xuống đũng quần ba, thấy vẫn bình thường mới yên tâm một chút:

– Có chuyện gì không ba? con đang chơi với dỗ Mây ngủ.

– À vậy con dỗ Mây đi, lát xong rảnh thì qua phòng ba nói chuyện này.

Tôi nghe xong thấy không yên tâm, muốn biết ba có chuyện gì, nên quay vào phòng bảo con gái ngồi ngoan, chơi một mình rồi bước vào phòng ba, đóng cửa lại.

Ba ngồi trên giường, tay cầm hộp quả, tôi không biết là hộp gì. “Con ngồi xuống đi!” Ba nói rồi chỉ tay vào cái ghế tôi hay ngồi mấy lần trước. Tôi không biết là chuyện gì, nhưng nhanh chóng ngồi lên ghế rồi hỏi:

– Có chuyện gì không ba?

– Ba có mấy lời này muốn nói với con…

– Ba nói đi, con đang nghe đây. Tôi đang có chút lo lắng là ba lại gặp vấn đề gì nên muốn về quê chăng, thật sự lúc này trong lời nói của ba có chút căng thẳng.

– Haiz…. Ba thở dài một cái rồi nói…. Trong lòng ba thấy rất xấu hổ…

– Ba nói gì đó, sao lại xấu hổ….. tôi hơi giật mình vì lời nói của ba.

– Ba thật sự xin lỗi hai đứa, trong lòng ba rất xấu hổ, không thể tha thứ cho mình. Ba nói mà mặt rất đau khổ và cam chịu.

– Không phải mọi thứ đang bình thường sao, có chuyện gì mà ba lại nói mấy lời này?

– Hồi đó hai đứa đính hôn, đáng lẽ ba phải có chút gì làm lễ vật, nhưng lại không, ba luôn áy náy vì chuyện này lâu rồi, cảm thấy có lỗi, nên giờ con hãy nhận láy cho ba vui, coi như ba bù đắp cho lúc đó! Ba nói xong cầm hộp quà nhét vào tay tôi.

– Đây là gì vậy ba?

– Đây là sợi dây chuyền ba mua, con nhìn Thuyền, cũng thấy không có đeo nhiều trang sức, này coi như ba tặng bù cho ngày đính hôn năm đó. Con giữ lấy rồi đưa lại cho Thuyền, nhưng mà không được nói là ba mua, cứ nói con tự mua cho Thuyền.

Tôi cảm thấy ba thật chu đáo với mình, cảm động lắm. Nhớ lại lúc đính hôn, tôi còn chưa có nhiều tiền nên không thể lo đầy đủ mấy món lễ vật như trang sức thế này. Tôi luôn áy náy vì điềuđoó và muốn mua một cái gì đó thật đẹp để tặng Thuyền, bây giờ ba coi như hoàn thành thay tâm nguyện của tôi rồi. Nghĩ xong tôi mở hộp ra, trợn mắt nhìn vì thật sự sợi dây chuyền này quá đẹp.

– Ba…. sợi này không rẻ đâu, sao ba mua chi sợi mắc vậy?

– Nhà mình trúng tôm cua mấy năm nay, ba kiếm được không ít nên mua một chút thôi, con cất đi!

– Tiền ba kiếm cực khổ, đừng mua mấy món xa xỉ này, con sao dám nhận đây? Vì đây là ba mua, nếu tôi nói với Thuyền là tôi mua thì hóa ra tôi lại nói dối nàng sao, tôi rất do dự.

– Cái gì đáng quý thì không phân biệt mắc rẻ, tiền ba dưỡng già còn nhiều, nói gì thì nói thì dạo này Thuyền cũng giúp ba nhiều lần rồi, ba phải có gì đó báo đáp…

Tôi nghe ba nhắc tới chuyện kia thì hưng phấn lên, nếu giờ để nàng đeo dây chuyền này, cũng giống như một lời nhắc cho tôi, mỗi khi nhìn thấy là nhớ tới chuyện ba cùng Thuyền ở chung một chỗ. “Ba nói cái này mua tặng Thuyền, vậy sao ba không tự tay đưa?” “Cái thằng này, ai lại đưa tận tay cho con dâu của mình, con lấy về đưa cho Thuyền đi!” Ba cười cười nói.

– Con biết rồi, cảm ơn ba!

– Người trong nhà mà nói chi mấy câu đó! Coi như là quà bù đắp con đính hôn, cũng là cảm ơn Thuyền đã giúp ba giải bệnh thôi!

Tôi nghe ba nhắc thêm lần nữa liền hưng phấn lên, cầm hộp quà đi về phòng mình. Nhưng tôi muốn chọn thời điểm thích hợp mà đưa cho nàng, nên đi ngược ra phòng khách mà đặt cái hộp phía sau TV rồi mới về phòng. Thấy nàng đang nằm trên giường đọc gì đó trên điện thoại, thấy tôi vào liền giật mình cất đi và bối rối hỏi:

– Anh….con ngủ chưa?

– Chơi một hồi mệt ngủ rồi, haha.

– Có đắp mền kín cho con không đó?

– Kín hết rồi, em yên tâm, haha. tôi nói xong liền đi lại máy tính ngồi để tiếp tục làm cho xong việc còn dang dở.

– Ừa! Thuyền trả lời, thấy tôi ngồi làm việc, nàng lại lôi điện thoại ra xem…

Gần 10 giờ, tôi lên giường ôm lấy Thuyền, hôm qua đã không làm gì, nên nay tôi muốn ra chút ám hiệu cho nàng để chuẩn bị hành sự. Ôm nàng thật nhanh, tay tôi luồn thẳng vào giữa 2 chân nàng và nói: “Trời ơi, ướt hết rồi, nay vợ anh hư quá nha!” “Đồ quỷ sứ, sao mạnh tay quá vậy hả, anh không sợ ‘Ông Lão Phòng Bên’ nghe hả?” Thuyền đỏ mặt nhìn tôi, ý ám chỉ phòng ba đang cạnh phòng chúng tôi.

– Ông Lão Phòng Bên? Haha, em đúng là hoạt ngôn đó nha, haha! Tôi càng say sưa và hứng thêm lên, hình như tối nay Thuyền cũng muốn lắm. Nàng nghe tôi cười, vỗ nhẹ vào cánh tay, ngượng ngùng: “Anh không bao giờ nhỏ tiếng hết, lỡ ba nghe thấy thì em đúng lại xấu hổ chết luôn!” “Em muốn sao đây hả?” tôi cười trả lời lại.