Chăn rau bé sinh viến 18 tuổi thổi kèn cho mình

Chăn rau bé sinh viến 18 tuổi thổi kèn cho mình

Chăn rau bé sinh viến 18 tuổi thổi kèn cho mình

người con gái ấy để rồi chợt nhận thấy đôi môi mình tím ngắt và tê buốt – có lẽ mình đã tự cắn môi mình mà thôi ! * có đôi khi tôi ước mình là mây bay ,để được che bóng mát cho em ! Còn bên kia ngọn đèn, một cậu trai trẻ và một cô bé đang đứng, cô bé mặc áo đầm màu hồng đang khóc, ánh mắt sợ hãi và có gì đó bẽn lẽn mắc cở – khi tôi nhìn cô ấy – vì để người khác thấy mình phải khóc , con gái mà ! Nhưng thôi, con đường dài phía trước, nếu ai đó chỉ đi qua rồi và kể lại cho bạn nó có nhiều chông gai – thì bạn khó mà cảm nhận hết được những vất vả, mệt mỏi và khổ đau mà người đi trước phải chịu – vậy thì , chi bằng hãy để họ tự bước đi mà thôi ! * có đôi khi tôi ước mình là tia nắng ,để được soi bóng em mỗi ngày ! * có đôi khi tôi ước mình là tia nắng ,để được soi bóng em mỗi ngày ! Tại sao lại làm người con gái mình thương yêu phải khóc ? Giờ đây cơn mưa nhẹ thoáng qua, từng hạt mưa cứ rơi nhẹ và lăn dài hoà lẫn vào trong những giọt nước mắt tôi rơi xuống – nóng hổi và mặn đắng – làm trong tôi mọi thứ dường như trống rỗng ,tôi không cần

Diễn Viên: Ebisuotoko / Rina Koda